1.5.10

30/4-1/5

Được nghỉ 3 ngày, đáng ra mình nên có một chuyến dã ngoại để xả stress nhưng cuối cùng lại phải ngồi nhà buồn thiu. Người yêu cũng chẳng thiết tha gì, gọi thì vào, ko gọi cũng chẳng rủ đi chơi, ng yêu ơi là ng yêu!
Nhà mình lại đang có chuyện, không thể đi chơi hết đc, chán thật! 1 năm nữa mới lại có 1 dịp như thế này, trời ơi, mình muốn điên lên mất!
Sao mà chán thế???

2.12.09

Buồn!



Lại cãi nhau với người iu. Chán thật!
Chẳng hiểu sao cứ nhắc đến vấn đề đó là lại cãi nhau. Người ấy bảo mình không biết chia sẻ, xa lạ, lúc nào cũng coi trọng đồng tiền...Mình thấy rất buồn. Đâu phải mình có mà không chia sẻ đâu. Lần nào cũng thất hứa với mình, lần nào cũng làm lỡ kế hoạch của mình. Nhưng chỉ có việc của người ấy là cần phải làm thôi, còn việc của mình không cần thiết - người ấy nghĩ vậy đấy. Lúc nào cũng là mình phải chia sẻ, phải hiểu và thông cảm, chẳng hiểu việc của mình ai sẽ hiểu cho đây?
Mình nghĩ là từ giờ đến hết tuần chắc chắn người ấy sẽ không nói chuyện với mình hoặc cũng có thể sẽ có 1 quyết định gì đó như là chia tay chẳng hạn. Mình cũng chẳng biết nên làm thế nào nữa. Mình thấy 2 đứa mình không thật sự hiểu nhau. Người đó chẳng bao giờ nghĩ cho mình, lúc nào cũng có một vết đen về mình nên cứ có chuyện gì là lại nghĩ mình chẳng ra sao. Chẳng biết có ai có thể nói cho mình là mình sai ở chỗ nào không? Mình nghĩ là mình đã cố gắng rất nhiều và cũng hy sinh rất nhiều, đáng lẽ người đó phải hiểu được bản chất của mình chứ, tại sao lúc nào cũng nghĩ xấu về mình như vậy chứ?
Hừ......Chán!!!
Những điều người ấy nghĩ làm tổn thương lòng tự trọng của mình. Mình không muốn nghĩ đến cái gì xa xôi nhưng biết làm sao mà sống cùng với nhau suốt cả cuộc đời nếu người bạn yêu lại nghĩ về bạn như một kẻ vụ lợi, một người bon chen, ích kỷ???

13.11.09

Ngày làm việc thứ 3 tại D&G

Hôm nay là thứ 6 ngày 13 tháng 11. Không biết đây là thứ 6 ngày 13 lần thứ mấy mà mình đã trải qua nhỉ?Chẳng nhớ nữa. Năm ngoái có ngày t6 -ngày 13. Năm nay có mấy nhỉ?Hình như là 1. Mình đã đến D&G mấy ngày rồi nhưng hôm nay mới làm việc với chị Phương - TP HCNS buổi đầu tiên. Nói chung chị ấy là người có nhiều năm kinh nghiệm rồi nên cũng khá tâm lý, nói chuyện cũng cởi mở. Mình hy vọng là có thể đảm nhiệm tốt công việc ở đây. Ở đây công việc còn khá bộn bề. Sẽ còn mất rất nhiều thời gian để công ty có một quy củ nhất định. Số lượng nhân viên nhân sự còn quá ít mà khối lượng công việc lại lớn. Không biết mình với chị ấy sẽ phải làm như thế nào đây?

8.11.09

Lựa chọn!


Mình đã tìm được công việc mới đúng ngành nghề. Thứ 2 này sẽ là ngày làm việc đầu tiên tại D&G, một công ty chuyên về sản xuất và phân phối các sản phẩm dùng trong phòng tắm như khăn, bàn chải đánh răng, chất tẩy rửa... Mình đã quyết định chọn công ty này vì nó gần hơn, có cái sáng tạo hơn và có một giám đốc trẻ đầy nhiệt huyết. Mình biết công ty mới thì ít chuyên nghiệp hơn các công ty đã vào guồng máy, nhưng sau khi tiếp xúc với giám đốc, thấy khả năng thành công của anh ấy khá cao. Giám đốc cũng là cựu sinh viên của Công đoàn, học trước mình 7 khóa, là người nói chuyện rất cởi mở, tạo cảm giác thoải mái cho đối phương. Mình hy vọng sự lựa chọn này đúng đắn hơn là Việt Hồng. Mặc dù lương cũng thấp như Việt Hồng, độ chuyên nghiệp của nhân viên không bằng công ty Việt Hồng nhưng mình cảm thấy ở đây mình sẽ có cơ hội phát triển và học hỏi được nhiều hơn bên đó. Hơn nữa, công ty D&G có nhà máy sản xuất tại Đông Anh, nơi mình đang có xu hướng chuyển về. Mình hy vọng là mình sẽ gắn bó với công ty này đủ dài đến thời gian mình chuyển về bên đó. Cảm giác sau khi lựa chọn có chút băn khoăn, nhưng không thấy nặng nề như khi nghĩ sẽ làm việc tại công ty Việt Hồng. Thật là khó hiểu? Có lẽ chỉ là suy nghĩ chủ quan mà thôi nhưng dù sao mình cũng vẫn cảm thấy nên theo sự lựa chọn mới này.
Thứ 2 là ngày đầu tuần, ngày khởi đầu cho con đường mới của mình, hy vọng con đường ấy là con đường tươi sáng! Mình sẽ cố gắng nỗ lực! Mình sẽ chiến thắng!

5.11.09

Trúng tuyển!


Tui đã xin đc công việc đúng chuyên ngành. Nhưng lương hơi thấp. Mọi người đều bảo cứ đi làm cho biết việc, nếu hết thời gian thử việc mà lương thấp thì thôi tìm chỗ khác. Tui cũng nhắm mắt đưa chân. Nhưng cứ nghĩ đến lương quá thấp, tôi thấy rõ ràng công ty ấy chẳng coi trọng sức lao động của mình, tự nhiên tôi thấy chán, chẳng có hứng thú với công việc nữa. Người ta xin được việc thì vui mừng. Tôi xin được việc thấy chán chường, thấy như bước chân vào là mọi thứ sẽ chấm dứt. Thật là nực cười phải không? Rõ ràng là tôi chưa có kinh nghiệm làm ở vị trí này bao giờ, cũng chẳng phải cá nhân xuất trúng gì, nhưng sao tôi vẫn thấy người ta quá coi nhẹ sự đầu tư ban đầu của mình. Nói thật, thu nhập của công nhân bây giờ cũng dao động từ 1,8T - 3T, thế mà dân trí thức như tôi lại phải chấp nhận mức lương chính thức là 2,5T vì 4 chữ thôi "Chưa có kinh nghiệm". Nơi nào cũng đòi hỏi phải có kinh nghiệm làm việc, vậy xin hỏi những người mới ra trường lấy đâu ra kinh nghiệm để đáp ứng? Thật là phi lý hết sức!
Chế độ giáo dục cũng bất cập, chế độ tuyển dụng cũng bất cập. Học thì xa vời, ko sát thực tế, không đi chuyên sâu vào đào tạo kỹ năng làm việc, tuyển dụng thì luôn đòi hỏi cái ở trên ngọn mà không chấp nhận đi từ gốc, không hiểu có cái cây nào chỉ có ngọn mà không có gốc không?
Cứ nghĩ đến những bất cập ấy, thấy thương cho những đứa sinh viên sắp ra trường, thương cho mình, một mình xoay sở ở nơi bon chen này.
Thứ 7 đi làm buổi đầu tiên. Gần đến ngày bắt đầu, tự nhiên lại muốn nghỉ thêm vài ngày để ở nhà tận hưởng cuộc sống gia đình, ấm cúng, vui vẻ và được làm những thứ mình thích. Nhất định chiều nay mình sẽ gọi điện cho bên đó xin một mốc khởi đầu khác. Mình nhớ hình ảnh cu Bông vừa lon ton chạy theo xe vừa khóc, trông nó thật là tội nghiệp. Mình muốn về với gia đình, muốn về kinh khủng! Mình sẽ về. Hết giờ học tối nay mình sẽ về, muộn cũng đc, thêm một giờ khắc nào với gia đình là thêm một giờ khắc hạnh phúc. Về nhà...