18.4.09

Lon sữa bò

- A lô, mẹ hả, con nè!

- Con khỏe không? Ăn uống răng hả con?

- Dạ, cũng bình thường. Mà Sài Gòn đắt đỏ lắm mẹ ơi, không như miền Trung mình mô. Nhiều khi con thèm trái cây dễ sợ mà tiếc tiền không dám mua.

Nó cười hì hì, cúp máy, rồi lọt tọt chạy qua phòng nhỏ bạn chơi, quên mất tiêu những gì mình vừa nói.

Mấy tháng sau, nó về. Mẹ đón nó trong vòng tay run run; vừa thả nó ra mẹ đã vồn vã kéo nó vô buồng, dúi vô tay nó một vật.

- Chi ri mẹ?

Nó lắc lắc lon sữa bò, ngạc nhiên quá chừng. Mẹ hồ hởi, mắt đầy vẻ tự hào:

- Mấy tháng ni mẹ để dành, ngày mô mẹ cũng bỏ 2000 vô đây hết. Chừ tiền ni cho con ăn trái cây cho đã.

Nó lặng người. Mấy tờ giấy hai ngàn nằm im lìm trên tay, nóng ran lên. Tiền bán bánh bèo của mẹ đó…

Mẹ lật đật chạy đi dọn cơm cho nó. Chắc lại canh chua, rau lang chấm mắm. Nó bước ra sau hè. Gió lồng lộng. Nó thấy má mình mát lạnh, sờ lên mặt mới hay mình đang khóc.

Người ta hay nói, mẹ thương con bằng trời, bằng bể. Mẹ nó thương nó bằng lon sữa bò, nó cũng đủ hạnh phúc đến ngột rồi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét